Lamkinhte.
  • About
  • Privacy
  • Contact
    • Login
  • Sitemap
  • DMCA
Thứ Tư, Tháng Năm 25, 2022
  • Login
  • Register
  • Tin mới
  • Kinh tế
  • Nông nghiệp
  • Doanh nghiệp
  • Kinh tế học
  • Khuyến mãi mớiSALE
No Result
View All Result
  • Tin mới
  • Kinh tế
  • Nông nghiệp
  • Doanh nghiệp
  • Kinh tế học
  • Khuyến mãi mớiSALE
No Result
View All Result
Web Làm Kinh tế | Lamkinhte.com Trang chia sẻ kiến thức Làm Kinh tế
No Result
View All Result
Home Kinh doanh

Cách bán lược cho sư – chuyện marketing p.2

Cách bán lược cho sư - Câu chuyện bán lược cho sư trong Marketing Phần 2

by @Lamkinhte
2021-06-20
in Kinh doanh, Quản trị

Chương 2

Cách bán lược cho sư – chuyện marketing p.2
Bán lược cho sư – Kế sách trong Kinh doanh
MỤC LỤC  
Câu chuyện bán lược cho sư
Cách bán lược cho sư
1. Xin việc, sa bẫy Kỳ Diệu
RelatedPosts
Động lực để thành công | USC Marshall
Lớp Cao học 2022 Có được Tiết kiệm trong Thế giới Khởi nghiệp – USC Viterbi
Chủ tịch USC đến lớp học bền vững kinh doanh: ‘Thu hút trái tim mọi người’
Họ gặp nhau ngày đầu tiên trong khuôn viên trường. Giờ đây, họ là những sĩ quan Quân đội và đang điều hành một công ty khởi nghiệp trị giá gần triệu đô la. > Tin tức> USC Dornsife
2. Bán lược cho sư
3. Lã Bố bán 999 chiếc lược
4. Kế marketing: Thiên cơ cuối cùng cũng hé lộ
5. Ác giả ác báo
Cách bán lược cho sư là gì?
Bản chất thực sự của bán lược cho sư

Câu chuyện bán lược cho sư

Cách bán lược cho sư

“Bán lược cho sư” được một số người xem là câu chuyện kinh điển về marketing. Song câu chuyện đó lại khuyến khích người ta gian lận trong kinh doanh và bản thân nó cũng ẩn chứa đầy sự dối trá. Nếu hoàn toàn tin vào câu chuyện, có nghĩa bạn nguyện làm con bọ ngựa rình ve. Nếu bạn không hề tin mà vẫn cao giọng thuyết giảng, có nghĩa bạn làm con chim sẻ sau lưng bọ ngựa.

1. Xin việc, sa bẫy Kỳ Diệu

Mùa xuân năm Lưu Bị chuẩn bị tốt nghiệp, do đắc tội với trưởng ban giám hiệu Tả Phong nên thầy Lư Thực bị vu khống có quan hệ nam nữ bất chính và nhận hối lộ, sau đó bị bắt giam. Sau khi Lưu Bị tốt nghiệp, thầy mới được thả do không có chứng cứ. Nhưng khi ra tù, thầy không còn là Tổng giám đốc công ty của trường nữa, một người tên là Đổng Trác đã thế chỗ. Nói chính xác hơn, thầy Lư Thực vừa vào tù, Đổng Trác đã thọc chân thay thế. Đổng Trác không phải là người của trường Đại học Quản trị Kinh doanh Quốc tế Trường Giang, mà là một nhà buôn. Sau khi nhậm chức, ông này đã đổi tên công ty của trường thành Công ty trách nhiệm hữu hạn Sản phẩm chức năng Kỳ Diệu, lại còn cho đăng mục quảng cáo tuyển nhân viên marketing trên trang báo của trường và tổ chức một buổi giải đáp tuyển dụng ngay tại hội trường lớn. Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi hẹn nhau cùng đi đăng ký xin tuyển, vừa đến cổng đã thấy chật cứng. Lưu Bị cười mếu:

RelatedPosts

Động lực để thành công | USC Marshall

Lớp Cao học 2022 Có được Tiết kiệm trong Thế giới Khởi nghiệp – USC Viterbi

Chủ tịch USC đến lớp học bền vững kinh doanh: ‘Thu hút trái tim mọi người’

Họ gặp nhau ngày đầu tiên trong khuôn viên trường. Giờ đây, họ là những sĩ quan Quân đội và đang điều hành một công ty khởi nghiệp trị giá gần triệu đô la. > Tin tức> USC Dornsife

– Xem ra việc làm cũng trở thành một loại tài nguyên hiếm, cạnh tranh kịch liệt làm sao!

Tổng giám đốc Đổng Trác đích thân chủ trì buổi tuyển dụng. Đầu tiên, ông ta giơ lên sản phẩm độc quyền của công ty: “Lược thông minh kỳ diệu”, sau đó nói:

– Chiếc lược này nhìn bề ngoài hết sức bình thường, kỳ thực nó hàm chứa một lượng công nghệ cực cao. Nó được làm bằng gỗ cây dương chanh thần kỳ ở vùng biên Vân Nam, sau đó được gia công qua 18 công đoạn bằng công nghệ tiên tiến hiện đại. Cần phải nói ngay, dương chanh là loại cây cực hiếm, rất nhiều nhà thực vật cũng không biết đến nó. Công ty chúng tôi đã tới Vân Nam mua hơn 7.000 ha đất núi để trồng loại cây quý hiếm sắp bị tuyệt chủng này. Còn một điều nữa, chiếc lược gỗ này được tẩm dược liệu đặc chế, 38 chiếc răng lược cũng được thiết kế đặc biệt, khi chải lên da đầu có thể kích thích nếp nhăn của não một cách hiệu quả, tác động vào tế bào não, rất có lợi cho sức khỏe và trí não.

Phía dưới có người hỏi:

– Bao nhiêu tiền một cái?

Đổng Trác nói:

– Giá gốc là 2.880 tệ. Nhưng để đáp lại sự yêu mến của đông đảo người tiêu dùng đối với lược thông minh kỳ diệu, chúng tôi bán với giá hiện tại là 880 tệ, chỉ là con số lẻ so với giá gốc.

Đổng Trác nhấn mạnh:

– Đó là giá rất rẻ rồi.

Mọi người nhao nhao:

– 880 tệ một chiếc lược, thế thì rẻ nỗi gì!

Đổng Trác nói:

– Các bạn đừng nên so nó với lược thường, nó là sản phẩm kỹ thuật cao cơ mà! Hơn nữa, nó có lợi cho trí não. Não chúng ta là vô giá, làm sao có thể mang đi so sánh với não lợn được, đúng không?

Lúc này mọi người đều im lặng. Tiếp đến, Đổng Trác giới thiệu mức lương và đãi ngộ của công ty: lương tháng khởi điểm là 16.000 tệ, ngoài ra còn có thưởng theo năng lực cùng bồi dưỡng tập huấn. 16.000 tệ? Cả hội trường bỗng chốc sôi sục. Vừa ra trường đã nhận mức lương 16.000 tệ, thật khó tin như trong “Nghìn lẻ một đêm” vậy! Công ty Kỳ Diệu đúng là kỳ diệu! Tất cả chen chúc ào lên phía trước, khiến cho cô gái phát đơn xin việc mồ hôi mồ kê đầm đìa.

2. Bán lược cho sư

Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi đều dễ dàng qua vòng sơ khảo và trở thành nhân viên thử việc của công ty Kỳ Diệu. Công ty còn mở lớp tập huấn trước khi nhận việc ABC trong ba ngày tại khu nghỉ dưỡng thương mại Hổ Lao quan (Hổ Lao quan là tên một địa danh trong truyện Tam Quốc). A viết tắt của từ Assertive, tiếng Anh nghĩa là Có chủ kiến; B viết tắt của từ Beautiful, nghĩa là Đẹp, C là Creative, nghĩa là Sáng tạo.

Đổng Trác giải thích:

– Có chủ kiến ở từ A không có nghĩa là cố chấp kiểu “Ếch ngồi đáy giếng”, mà chỉ tố chất cá nhân tốt đẹp và sự tự tin có được từ đó. Đẹp ở từ B không có nghĩa là chỉ đẹp vẻ bề ngoài, mà chỉ những tác phong nghề nghiệp được bồi dưỡng để có thể tạo ấn tượng tốt cho khách hàng ngay từ lần tiếp xúc đầu tiên. Sáng tạo ở từ C chỉ người bất kể khi nào cũng có thể đưa sự kích thích có ý nghĩa, có tính phát triển, mới mẻ và tiến bộ vào công việc và cuộc sống, từ đó khiến công việc càng phong phú và trở nên có ý nghĩa.

Đổng Trác nói tiếp:

– ABC là hiệu quả công việc. Mục đích của đợt tập huấn ABC đặc biệt này là hi vọng mỗi người ngồi đây đều có thể trở thành một nhân viên có năng lực. Sau đợt tập huấn này, chúng tôi đã đặt ra một thử thách thực tế: Trong một tháng thử việc, mỗi người sẽ bán 100 chiếc lược thông minh kỳ diệu. Ai vượt qua thử thách, người đó chính là nhân viên có năng lực, sẽ lập tức thành nhân viên chính thức của công ty Kỳ Diệu và hưởng mức lương khởi điểm 16.000 tệ cùng tiền thưởng.

Các học viên kinh ngạc, đua nhau nói:

– Một tháng bán 100 chiếc lược? Có nhầm không? Làm sao mà làm được?

Đổng Trác bảo mọi người im lặng, rồi giải thích rõ hơn:

– Sở dĩ đặt ra thử thách thực tế này vì công ty chọn người theo quan niệm “Xem ngựa không bằng đua ngựa”. Người thực sự có năng lực cũng giống như thiên lý mã vậy, chỉ cần “đua” là biết ngay, có đúng không? Các bạn biết không, lớp trước các bạn, thậm chí có người còn bán được lược cho sư, vượt qua thử thách này với kĩ xảo tiếp thị cực khó. Họ có thể làm được, sao các bạn lại không?

Các học viên càng kinh ngạc:

– Có người bán được lược cho sư? Ai vậy? Sao anh ta làm được?

Đổng Trác nói:

– Đúng vậy, sư làm sao lại đi mua lược chứ? Ai cũng biết lược để chải tóc, mà nhà sư lại không có tóc không cần dùng lược, bán lược cho sư thật trái lẽ thường. Song, việc mà đa số mọi người cho là không làm được, vẫn có những người dám làm và họ đã thành công, biến cái không thể thành có thể, thành hiện thực. Các bạn có muốn nghe câu chuyện mang đậm màu sắc thần kỳ đó không?

Tất cả đều nói:

– Muốn!

Hệt như cô bảo mẫu giữa bầy trẻ, Đổng Trác yêu cầu mọi người ngồi nghe ngay ngắn, sau đó bắt đầu kể câu chuyện “Bán lược cho sư”:

Đó là câu chuyện xảy ra hồi công ty Kỳ Diệu mới thành lập. Để tuyển nhân viên ABC đích thực, công ty yêu cầu mỗi một người dự tuyển đều phải vượt qua một thử thách: Phải bán 100 chiếc lược thông minh kì diệu theo phương thức “đua ngựa” cho một nhóm đối tượng được chỉ định: nhà sư.

Thử thách vừa khó vừa kỳ quái này thật là đặc biệt, người ra đề hẳn đã phải lao tâm khổ tứ. Hầu hết người dự tuyển đều nghi ngờ: Bán lược cho sư ư? Sao mà làm được? Có nhầm không đấy? Rất nhiều người phải rút lui, nhưng vẫn có ba người là A, B, C dũng cảm chấp nhận thử thách… Một tuần thử thách kết thúc, ba người báo cáo cho công ty kết quả bán hàng thực tế: A chỉ bán được một chiếc, B bán được 10 chiếc, còn C đã bán được tận 1.000 chiếc! Cùng trong một điều kiện, làm sao kết quả lại khác xa đến vậy? Công ty mời cả ba thuật lại quá trình bán hàng.

A kể: anh ta đến ba ngôi chùa, biết bao lần bị các nhà sư mắng mỏ và đánh đập nhưng vẫn quyết tâm, cuối cùng một tiểu hòa thượng cảm động, mua cho anh ta một chiếc lược.

B kể: anh ta lên một ngôi chùa trên núi. Do núi cao, gió to làm tóc của các thiện nam tín nữ lên chùa cầu Phật đều rối tung, anh ta bèn tìm đến trụ trì, nói: “Người dâng hương đầu tóc bù xù, e không được thành kính với Phật cho lắm. Trước mỗi hương án, ta nên đặt một chiếc lược cho thiện nam tín nữ chải tóc.” Trụ trì thấy có lý liền quyết định mua, chùa đó có 10 hương án nên trụ trì mua 10 chiếc lược.

C tìm đến một ngôi chùa có tiếng từ lâu, hương khói quanh năm nghi ngút. C nói với phương trượng: “Phàm người dâng hương, ai cũng có tấm lòng thành. Chùa ta nên có vật phẩm tặng lại để phù hộ bình an, cát tường và khuyến khích người làm việc thiện. Tôi có một lô lược, ngài có thể dùng thư pháp tuyệt chúng của mình khắc lên ba chữ “Lược Tích Thiện” làm tặng phẩm”. Phương trượng nghe xong trong lòng rất vui, liền mua ngay 1.000 chiếc lược.

Công ty nhận định: ba người tiêu biểu cho ba mẫu nhân viên marketing điển hình, mỗi người một đặc điểm riêng. A thuộc mẫu nhân viên Nhẫn nại, có ưu điểm chịu khó chịu khổ, gian nan chẳng từ, tấm lòng chân thành; B có năng lực quan sát sự vật và suy luận phán đoán, dám đưa ra những ý tưởng táo bạo và thực hiện công việc tùy theo điều kiện. Còn C, anh ta nghiên cứu, phân tích đối tượng khách hàng, có tính sáng tạo, có kế hoạch hiệu quả nên đã mở ra một nhu cầu mới cho thị trường. Nhờ trí tuệ hơn người, C được công ty quyết định bổ nhiệm làm quản lý bộ phận bán hàng.

Điều đáng mừng là sau khi “lược tích thiện” của C ra đời, một đồn mười, mười đồn trăm, người đến dâng hương ngày càng nhiều, hương khói trong chùa càng thêm nghi ngút. Do vậy, phương trượng bèn đặt hàng với C, anh ta một lần không chỉ bán được 1.000 chiếc mà còn nhận được đơn đặt hàng dài hạn, thực hiện được sự tối ưu hóa trong công tác tiếp thị. Còn về phía công ty mà nói, thu hoạch lớn nhất không phải là có được đơn đặt hàng, mà là có được C – một nhân tài kiệt xuất với tài năng, sáng kiến hơn người!

Đổng Trác tiết lộ:

– Các bạn biết không, C chính là tôi đó! Sau tám tháng làm quản lý bộ phận bán hàng, tôi được thăng chức Tổng giám đốc công ty và đích thân phụ trách mảng khai thác và quản lý nguồn nhân lực. Tôi luôn khắc cốt ghi tâm, từ một nhân viên tiếp thị tôi mới có ngày hôm nay. Tôi cũng biết, 70% ông chủ trên thế giới này đều đã từng là nhân viên tiếp thị. Tôi tin rằng nhân viên có năng lực ABC thật sự sẽ bán được bất kỳ sản phẩm gì cho bất kỳ người nào. Tôi cũng tin rằng trong các bạn cũng sẽ xuất hiện người xuất sắc như vậy.

Lưu Bị ngượng ngùng giơ tay hỏi:

– Tổng giám đốc Đổng, trong thuyết ABC của ngài, Assertive và Beautiful còn có thể làm được, Creative thì xem chừng khó quá?

Đổng Trác nói:

– Bảo rằng khó thì sẽ khó, nhưng bảo không khó thì sẽ không khó. Tôi sẽ chỉ cho mọi người hai tuyệt chiêu. Chiêu thứ nhất: Cần biết cách đặt mình vào vị trí người khác, cần suy nghĩ trong tình huống nào thì khách hàng sẽ mua sản phẩm của chúng ta. Chiêu thứ hai: Cần biết cách “dắt mũi” khách hàng.

Các học viên đồng ý nói:

– Đúng vậy, chỉ có bị xỏ mũi, trâu mới ngoan ngoãn theo chúng ta. Nếu không, dù có cố kéo tai hay kéo đuôi, trâu cũng không nghe ta.

Đổng Trác cười:

– Chỉ cần mọi người dụng tâm, lĩnh ngộ được điều tinh diệu trong hai tuyệt chiêu đó, thì sau này muốn sáng tạo thế nào thì sáng tạo và sáng tạo nào cũng khiến các bạn tâm đắc.

3. Lã Bố bán 999 chiếc lược

Một tháng thử việc sắp qua, song Lưu Bị vẫn không bán nổi dù chỉ một chiếc. Hỏi Quan Vũ, Quan Vũ cũng vậy. Hỏi Trương Phi, Trương Phi bán được sáu chiếc.

Lưu Bị nói:

– Ái chà, chỉ có tam đệ có năng lực thôi!

Trương Phi chớp mắt:

– Em thì có năng lực gì chứ? May nhờ cô, dì, cậu, chị họ và em gái họ thương tình mỗi người mua hộ một chiếc.

Lưu Bị nói:

– Mới có năm chiếc thôi!

Trương Phi nhăn nhó:

– Còn một chiếc, em mua tặng bạn gái!

Lưu Bị thở dài:

– Nhớ lại hồi trước khi làm thêm trang trải học phí, anh cũng đã làm không ít việc, nay ngay cả một chiếc lược cũng không bán nổi. Ba anh em chúng ta sao lại trở nên bất tài thế này?

Quan Vũ cũng buồn bã, nói:

– Xem ra nhiệm vụ tháng này không hoàn thành được rồi, biết phải làm sao đây?

Trương Phi chép miệng:

– Bạn gái em có đưa ra một sáng kiến là tự mua 100 chiếc coi như xong chuyện.

Quan Vũ hỏi:

– Sao lại thế?

Trương Phi nói:

– Thì chẳng phải là vì lương một tháng 16.000 tệ đó sao! Một tháng 16.000, làm sáu tháng chẳng bù được tiền mua lược còn gì? Còn thừa 100 chiếc nữa ấy chứ.

Lưu Bị nói:

– Chẳng hóa ra lừa công ty à?

Trương Phi nói:

– Lãnh đạo công ty chỉ yêu cầu ta bán đủ chỉ tiêu, họ đâu quan tâm ta bán cho ai?

Lưu Bị nói:

– Cậu nghĩ vậy là không đúng! Công ty cho chúng ta một tháng thử việc là để thử năng lực của chúng ta chứ không phải là số lượng lược tiêu thụ.

Trương Phi nói:

– Đại ca thật thà quá. Em hỏi anh thế rút cuộc anh có muốn nhận công việc này không?

Lưu Bị nghĩ ngợi một lát rồi quả quyết:

– Cha anh trước lúc lâm chung có dặn anh hai câu: “Làm người tốt, phải quang minh chính đại; thành việc lớn, không thể không dốc sức mình”. Anh thà không được nhận việc chứ không thể lừa mình dối người!

Quan Vũ cũng phụ họa theo:

– Đại ca nói đúng. Bậc trượng phu đối nhân xử thế như mặt trăng, mặt trời đi qua bầu trời, như sông suối chảy trên mặt đất. Biết đâu, công ty cần chính là người đức hạnh như đại ca!

Trương Phi giơ tay chịu thua, nói:

– Rồi, rồi, rồi! Các anh đã khăng khăng như vậy, em cũng chỉ biết bám càng theo thôi. Híc, trong trường ba chúng ta là học sinh xuất sắc, vậy mà kỳ thi cuối tháng này lại là học sinh hạng bét, thôi thì chúng ta đành mặt dày ngồi chờ đợi vậy!

Quả nhiên đúng như Trương Phi đoán, sau một tháng thử thách, những người khác hầu như đều hoàn thành vượt mức yêu cầu, trong đó có Lã Bố là quán quân với 999 chiếc, chỉ ba anh em là bị xếp vào danh sách “đen”. Đổng Trác gọi ba người lên văn phòng, giận dữ:

– Tôi không hiểu vì sao người khác đều hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có ba anh không làm được? Các anh xem Lã Bố đấy, anh ta vào công ty cùng đợt, cùng tập huấn ở Hổ Lao quan với các anh, vậy mà bán được tận 999 chiếc, chỉ kém tôi ngày xưa đúng một chiếc! Tôi thực sự không hiểu cả tháng qua các anh làm gì?

Trương Phi không phục, nói:

– Ai biết được họ hoàn thành nhiệm vụ thế nào chứ? Tôi dám chắc trong số họ có kẻ giở trò lừa dối, tự bỏ tiền ra mua lược cho đủ số lượng.

Đổng Trác nổi cáu:

– Tự bỏ tiền thì làm sao? Tự bỏ tiền ra mua nghĩa là họ thích sản phẩm mà họ tiếp thị. “Kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân” (điều mình không muốn thì đừng làm cho người khác), bán sản phẩm mình yêu thích là một biểu hiện đạo đức nghề nghiệp rất tốt. Sao các anh không học hỏi lấy đôi chút chứ?

Đổng Trác cầm bút gõ gõ xuống mặt bàn, trầm ngâm một lúc, sau đó nói từ tốn:

– Thế này vậy, tôi sẽ cho các anh thêm một tháng thử việc nữa. Bất kể mình bỏ tiền hay người khác bỏ tiền ra mua lược, tóm lại, công ty luận anh hùng dựa vào số lượng lược bán được. Mong rằng các anh không phụ sự kỳ vọng của tôi!

Lưu Bị vô cùng xấu hổ, vừa cúi chào Đổng Trác vừa ra hiệu cho Quan Vũ và Trương Phi mau lui ra. Đáng xấu hổ hơn, hết tháng thứ hai mà họ cũng không hoàn thành nhiệm vụ.

Theo quy định của công ty, nhân viên thử việc không bán đủ số lượng thì cũng không được hưởng lương. Hai tháng liền không có thu nhập, đến ăn uống cũng thành vấn đề. Không biết làm sao, ba anh em đành bỏ vị trí bán hàng lương cao và quay lại hội chợ việc làm tìm kế sinh nhai. Hai tháng sau, cả ba tìm được việc ở Công ty trách nhiệm hữu hạn Điện máy Từ Châu, song lương tháng chỉ có 1.600 tệ.

Trương Phi nói:

– 1.600 tệ còn cầm được trên tay, chứ 16.000 tệ của công ty Kỳ Diệu tuy cao hơn 10 lần nhưng như bóng trăng đáy nước, không thể với tới được.

Lưu Bị thở dài:

– Chỉ nên tự trách chúng ta không có bản lĩnh gì. Cậu xem Lã Bố đấy, thật là viên hổ tướng, tháng nào cũng là quán quân bán hàng.

Hai năm sau, khi đến khu nghỉ dưỡng thương mại Hổ Lao quan để tham dự hội nghị thượng đỉnh Marketing Trung Quốc, Lưu Bị vô tình gặp lại Lã Bố.

Người quen gặp lại, ai nấy đều vui mừng. Lã Bố cho biết, sau khi ba người ra đi, công ty Kỳ Diệu phát triển chóng mặt, không chỉ có được bước tiến dài trên thị trường sản phẩm chức năng, mà theo đà đó còn tiến quân vào thị trường bất động sản, thành lập Công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần Tập đoàn công thương nghiệp Kinh Đô.

Lã Bố đưa cho Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi mỗi người một tấm danh thiếp, trên đó có in chức vụ thật hoành tráng: Phó tổng giám đốc Tập đoàn Kinh Đô. Lã Bố nói:

– Chiều nay kết thúc hội nghị, tôi mời các anh đi ăn đồ Tứ Xuyên, cả ba anh phải đến hết nhé.

Thật là phong độ hào phóng của một doanh nhân trẻ tuổi có tài.

4. Kế marketing: Thiên cơ cuối cùng cũng hé lộ

– Các anh dạo này thế nào? Sau ba tuần rượu, Lã Bố hỏi có phần tự đắc.

Lưu Bị rất khiêm tốn:

– Chúng tôi không dám sánh với Phó tổng Lã, hiện chỉ làm quản lý cho một công ty nhỏ.

Lã Bố nói:

– Bạn bè với nhau, chẳng phải tôi nói anh đâu, con người anh ấy à, thật thà quá đi mất. Anh thấy tôi đấy, lương một năm hơn hai triệu tệ. Xem lại các anh xem, tháng nào cũng lao lực vì hơn 1.000 tệ. Cũng có thể nói rằng, các anh vất vả cả một đời không bằng thu nhập một năm của tôi. Chúng ta ai cũng hai tay hai mắt như nhau, chỉ có đầu óc khác nhau thôi. Đầu óc khác nhau nên mới tạo nên vận mệnh khác nhau.

Trương Phi vừa rót rượu cho Lã Bố vừa hỏi:

– Phó tổng Lã, vì sao tháng nào anh cũng là quán quân bán hàng? Anh có vũ khí bí mật gì vậy? Hay đúng là có cách bán lược cho sư thật?

Lã Bố cười:

– Các anh đúng là quá thật thà – không – ngốc nghếch đến đáng yêu!

Cả ba nghe mà sững sờ.

Lã Bố nói:

– Các anh lẽ nào không thấy sự tinh diệu trong câu chuyện “bán lược cho sư”? Lại còn chẳng thèm động não mà suy nghĩ nữa, nhà sư thì sao lại mua lược được chứ? Các anh tận mắt chứng kiến à? Bán lược cho sư ư? Hoặc là nhà sư trong câu chuyện thật ngốc, hoặc người nghe câu chuyện là kẻ ngu ngơ, chỉ có người kể câu chuyện luôn là người thông minh có dụng ý riêng.

Lưu Bị nói:

– Anh nói vậy, tôi mới nghĩ ra. Anh A kiên trì nhẫn nại, sau bao lần bị đánh mắng, cuối cùng cũng cảm động được một tiểu hòa thượng và “bán” được một chiếc lược. Giám đốc Đổng khen anh ta “kiên trì đến cùng, tất sẽ thành công”, e là có phần tâng bốc. Tiểu hòa thượng mua một chiếc vì thấy anh ta đáng thương, đúng không? Vậy không thể nói A “bán” được một chiếc lược, đúng không? Ơn huệ của người khác sao có thể quên và tính là thành tích được?

Quan Vũ cũng nói:

– Chuyện anh B bán được 10 chiếc lược cũng rất đáng nghi. Anh ta nói đặt một chiếc lược trước mỗi hương án để các thiện nam tín nữ chải tóc. Nếu nói các thiện nam tín nữ đầu tóc bù xù trước tượng Phật là bất kính, vậy chải đầu trước tượng Phật e là cũng không được kính trọng cho lắm.

Trương Phi vỗ đùi, nói to:

– Đúng vậy, chuyện ông C kia cũng là giả! Nhà sư mua một chiếc lược còn bị gièm pha là phong hoa tuyết nguyệt, mua đến 1.000 chiếc lược tích đức tặng cho người dâng hương thì càng không thể được. Nếu là phương trượng, tôi nhất định không gây việc ngốc nghếch làm tổn hại tới danh tiếng cửa Phật như vậy.

Lưu Bị nói:

– Đúng rồi, dùng lược và làm việc thiện thì liên can gì đến nhau? Ép hai việc đó lại với nhau hình như hơi khiên cưỡng thì phải. Chẳng thà tặng tranh, sách khuyên người ta làm việc thiện hay một hộp trà, trên hộp đề “Gột rửa tâm hồn, thiện khí nghênh đón” còn hợp lý hơn kiểu tặng lược nhăng cuội kia.

Ba anh em chợt tỉnh ngộ, hóa ra câu chuyện “Bán lược cho sư” kia hoàn toàn là bịa đặt.

– Thế nhưng… – Lưu Bị nhìn Lã Bố ngờ vực – Còn việc anh bán được 999 chiếc lược thì sao?

Lã Bố cầm cốc bia uống một ngụm lớn, nói chẳng chút giấu giếm cho ba anh em:

– Trong thời gian thử việc, đúng là tôi bán được 999 chiếc lược thật.

– Sao anh làm được? Cả ba hỏi đầy ngờ vực.

– Tôi à! – Lã Bố cười đắc ý – Chẳng phải Đổng Trác dùng mức lương 16.000 tệ cao ngất trời làm mồi nhử đám nhân viên tiếp thị chúng ta sao? Để có được công việc lương cao này, rất nhiều người đã tự bỏ tiền ra mua lược để làm giả cái thành tích bán hàng kia…

Trương Phi nói:

– Việc đó thì tôi biết. Nhưng anh làm thế nào? 999 chiếc lược, phải đến mấy trăm ngàn tệ, anh lấy đâu ra nhiều tiền thế?

Lã Bố cười:

– Thế nào là cá lớn nuốt cá bé? Cá lớn ở đâu, cá bé ở đâu? Đều từ cái đầu này mà ra! Vì thế, những người có đầu óc kinh doanh đều hướng vào bọn ngốc. Đổng Trác như vậy, Lã Bố này cũng vậy thôi. Ông ta dùng lương tháng 16.000 tệ làm mồi nhử đám tiếp thị, tôi cũng làm y cách đó, tìm một bọn tiếp thị để nhử mồi.

Ba anh em sững sờ. Chẳng ngờ trên thương trường, mỗi đường đi nước bước đều là những kế sách!

Trương Phi hỏi:

– Anh bán được 999 chiếc, sao không phải là

1.000 chứ?

Lã Bố lắc đầu:

– Đến việc đó mà anh cũng không hiểu? Đổng Trác với vai anh C trong câu chuyện bán được kỉ lục là 1.000 chiếc lược, tôi sao có thể cướp kỷ lục của ông ta được?

Trương Phi “ồ” một tiếng, ngượng không dám nói nữa.

Lã Bố tiếp tục:

– Các anh biết không? Công ty Kỳ Diệu năm xưa phát triển thành tập đoàn Kinh Đô ngày nay đều nhờ vào phương thức tiếp thị của tôi. Trong mấy trăm triệu doanh thu hàng năm của công ty, có đến 90% là tiền túi của nhân viên tiếp thị trên toàn quốc. Các anh bảo có kỳ diệu không?

Ba anh em lại sững sờ. Đám nhân viên tiếp thị ngốc nghếch kia không thể ngờ rằng chính họ là những nhà sư trong câu chuyện! Lã Bố mặt đỏ phừng phừng, tựa đầu vào thành ghế, châm một điếu thuốc, nhả đôi vòng khói, rồi nói chậm rãi:

– Ngày nay, phát minh của Đổng Trác – à không, là phát minh của Lã Bố dựa trên cơ sở tư tưởng của Đổng Trác – phương thức tiếp thị Hòa thượng, đã được áp dụng rộng khắp trên các lĩnh vực như thẩm mĩ, bảo vệ sức khỏe, bảo hiểm nhân thọ, giáo dục đào tạo. Chỉ cần lên mạng vào trang tìm kiếm www.google.com, gõ cụm từ “bán lược cho sư“, sẽ tìm thấy hàng vạn các trang web có liên quan. Còn có nhiều người đã khoác cho nó những diện mạo mới, gọi nó là phương thức bán hàng không cửa hiệu hay kinh doanh được cấp phép đặc biệt. Tiếc là tôi không có cách nào đăng ký bản quyền phát minh phương thức bán hàng Hòa thượng này, chẳng một công ty nào trả cho tôi dù chỉ một xu cho chi phí bản quyền.

Trương Phi bực tức hỏi:

– Chẳng nhẽ không ai quản các anh?

– Ai quản?

Lã Bố ngoẹo đầu, nói:

– Công ty Kỳ Diệu ngay từ đầu đã là công ty tư nhân của Đổng Trác, sở dĩ khoác lên mình vỏ bọc công ty của trường học là để khách hàng tin tưởng. Tục ngữ nói: “Há miệng mắc quai”, ban lãnh đạo trường Đại học Quản trị Kinh doanh Quốc tế Trường Giang, ai chẳng dí mọi quyền hành vào tay Đổng Trác chứ? Xưa nay nào có ai dám quản?

5. Ác giả ác báo

Đưa Lã Bố say mèm về khách sạn thì đã hai giờ sáng.

Trương Phi nói:

– Trời sắp sáng rồi, bụng lại đói, chẳng thà không ngủ nữa, ra ngoài tìm một quán đêm chúng ta ăn uống tiếp.

Ba anh em đóng cửa hộ Lã Bố, rồi ai về phòng nấy lấy ít tiền, sau đó gọi phục vụ mở cửa. Ba người bước đi trong làn gió đêm mát lạnh như nước, trên con đường nhựa mới sửa. Lúc này Lưu Bị đề nghị:

– Chẳng thà mua ít lạc, váng đậu, thịt bò khô lên ngọn núi phía đông kia ngắm mặt trời lên!

Quan Vũ hỏi:

– Sao đại ca lại có nhã hứng thời sinh viên vậy?

Lưu Bị nói:

– Hôm nay Lã Bố thực tâm dạy chúng ta một bài học. Câu chuyện về nhà sư khiến anh rất bất ngờ, đời thay đổi khi ta thay đổi. Anh nghĩ, cuối cùng chúng ta cũng đã chào đón bình minh của sự nghiệp mới rồi!

Chẳng ngờ, đêm ngày hôm sau, Lã Bố lại khiến ba anh em sốc thêm lần nữa.

– Các anh biết không?

Lã Bố thì thầm:

– Con bé Điêu Thuyền học cùng lớp các anh là bồ nhí của Đổng Trác đó.

– Sao? Quan Vũ ngạc nhiên.

Chẳng ai biết rằng Quan Vũ thầm yêu Điêu Thuyền đã bao năm nay, nào ngờ đột ngột nghe được tin này, cậu cứ ngỡ mình đã nghe nhầm. Nhưng Lã Bố quả quyết xác nhận tin tức một lần nữa: Điêu Thuyền, hoa khôi của trường năm xưa, giờ là bồ nhí của Tổng giám đốc Tập đoàn Kinh Đô Đổng Trác. Lòng Quan Vũ như lọ ngũ vị hương bị đánh đổ, trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn. Tin tức lan nhanh như gió, chẳng bao lâu hầu như tất cả các bạn học ai cũng biết chuyện đó. Có người trách Điêu Thuyền sa đọa, bán mình để hưởng phú quý vinh hoa; có người lại chửi Đổng Trác hủ bại, trêu hoa ghẹo nguyệt coi thường quốc pháp. Chỉ riêng Lưu Bị thì im như thóc, không đưa ra bất cứ bình luận nào.

Trương Phi trách:

– Anh cũng thật là, Điêu Thuyền là bạn học của chúng ta cơ mà!

Lưu Bị lạnh nhạt:

– Không phải Bị này không thương bạn cùng lớp, song suốt bốn năm cùng học chúng ta có chơi với Điêu Thuyền đâu. Chuyện của cô ấy với Đổng Trác, anh cũng không hiểu nội tình. Cậu bảo anh nói gì bây giờ?

Trương Phi ngạc nhiên nhìn Lưu Bị:

– Đại ca, anh trở nên lạnh lùng từ hồi nào vậy?

Lưu Bị nói bình thản:

– Sau khi rời ghế nhà trường, chúng ta phải đối mặt với tình thế mới hoàn toàn khác xưa. Trải qua quãng thời gian dài như vậy, anh cũng nên thích ứng với nó, có gì đáng ngạc nhiên đâu? Điều duy nhất anh lo lắng là: Lã Bố đã làm Phó tổng giám đốc; còn chúng ta, dù một bước tiến trên đường đời cũng chưa có.

Quan Vũ hỏi:

– Đại ca, anh sẽ không học theo Lã Bố bán lược chứ?

Lưu Bị hắng giọng, nói:

– Người như Đổng Trác, Lã Bố tuy giỏi kiếm tiền, song ác giả tất ác báo. Sao anh lại học họ chứ?

Quả nhiên chỉ trong hai năm, tin xấu về Điêu Thuyền mỗi lúc một nhiều. Đổng Trác, Lã Bố ghen nhau vì Điêu Thuyền nên đánh nhau ở Phụng Nghi Đình. Lã Bố lỡ tay khiến Đổng Trác mất mạng và phải ngồi tù 5 năm vì tội giết người. Tập đoàn Kinh Đô hoành tráng là vậy bỗng chốc tan thành mây khói.

Lời bình Làm kinh tế:

Cách bán lược cho sư là gì?

“Bán lược cho sư” được một số người xem là câu chuyện kinh điển về marketing. Song câu chuyện đó lại khuyến khích người ta gian lận trong kinh doanh và bản thân nó cũng ẩn chứa đầy sự dối trá. Nếu hoàn toàn tin vào câu chuyện, có nghĩa bạn nguyện làm con bọ ngựa rình ve. Nếu bạn không hề tin mà vẫn cao giọng thuyết giảng, có nghĩa bạn làm con chim sẻ sau lưng bọ ngựa.

Bản chất thực sự của bán lược cho sư

Bản chất thực sự của bán lược cho sư ngày nay được xem là mô hình Kinh doanh đa cấp, lợi dụng người đi trước kiếm lời nhuận từ người mua hàng phía sau (cấp dưới hơn) của mình. Ai cũng ham lời trước mắt mà dụ người sau mua hàng.
Quan điểm lập nghiệp sẽ quyết định vận mệnh của bạn. Nếu bạn đã theo hình thức kinh doanh gian dối, bạn chọn làm con chim sẻ đắc ý, thì xạ thủ đã chĩa mũi tên ngắm thẳng vào lưng bạn rồi. Bạn không thể hiểu vì sao người ta chê cười bọ ngựa và chim sẻ, song lại khen ngợi xạ thủ.
Bạn phải có một quan điểm lập nghiệp đúng đắn, đó là điều kiện tiên quyết của một nhà quản lý thành công.

{ Còn tiếp …}

Phần 1: Bảy bài học khi lập nghiệp : https://lamkinhte.com/kinh-doanh/7-bai-hoc-khi-lap-nghiep.html

Phần 3: Triết lý quản lý “lấy người làm gốc” hay Thuyết đóng đai thùng

5/5 - (3 bình chọn)
Tags: Bài học khi lập nghiệpCâu chuyện kinh doanhChiến lược kinh doanhMarketing là gì

Related Posts

Động lực để thành công |  USC Marshall
Kinh doanh

Động lực để thành công | USC Marshall

2022-05-23
Lớp Cao học 2022 Có được Tiết kiệm trong Thế giới Khởi nghiệp – USC Viterbi
Kinh doanh

Lớp Cao học 2022 Có được Tiết kiệm trong Thế giới Khởi nghiệp – USC Viterbi

2022-05-16
Chủ tịch USC đến lớp học bền vững kinh doanh: ‘Thu hút trái tim mọi người’
Kinh doanh

Chủ tịch USC đến lớp học bền vững kinh doanh: ‘Thu hút trái tim mọi người’

2022-05-14
Họ gặp nhau ngày đầu tiên trong khuôn viên trường.  Giờ đây, họ là những sĩ quan Quân đội và đang điều hành một công ty khởi nghiệp trị giá gần triệu đô la.  data-lazy-src=
Kinh doanh

Họ gặp nhau ngày đầu tiên trong khuôn viên trường. Giờ đây, họ là những sĩ quan Quân đội và đang điều hành một công ty khởi nghiệp trị giá gần triệu đô la. > Tin tức> USC Dornsife

2022-05-10
những người già này hiện giám sát việc thuê sinh viên tại các công ty tương ứng của họ · Trường Nghệ thuật Sân khấu · USC
Kinh doanh

những người già này hiện giám sát việc thuê sinh viên tại các công ty tương ứng của họ · Trường Nghệ thuật Sân khấu · USC

2022-05-10
Marshall’s Man ở Georgia |  USC Marshall
Kinh doanh

Marshall’s Man ở Georgia | USC Marshall

2022-05-09
 

Sponsorship

Lazada_Voucher
Lazada_Voucher
 

Categories

DMCA là gì? Thông báo về DMCA

Lamkinhte.

Website Làm kinh tế là trang chuyên cung cấp tài kiến thức liệu về kinh tế vn.

DMCA.com Protection Status   |   DMCA & Lamkinhte.com
 

LIÊN HỆ

+ Address: Số 16/23/2 Đường M1, P. Bình Hưng Hòa, Q.Bình Tân, Tp.HCM
+ Tel: (+84) 0589944449
+ Email: [email protected]

No Result
View All Result
  • Kinh tế
  • Tài chính
  • Doanh nghiệp
  • Liên hệ

© 2021 Web https://lamkinhe.com

No Result
View All Result
  • Kinh tế
  • Kinh doanh
  • Doanh nghiệp
  • Nông nghiệp
  • Tin kinh tế
  • Liên hệ
    • Chính sách Bảo mật
    • About
    • Contact
    • Privacy
    • DMCA
  • Login
  • Sign Up

© 2021 Web https://lamkinhe.com

Welcome Back!

Login to your account below

Forgotten Password? Sign Up

Create New Account!

Fill the forms below to register

All fields are required. Log In

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.

Log In